Showing posts with label Ngô Văn Hạnh. Show all posts
Showing posts with label Ngô Văn Hạnh. Show all posts

Saturday, January 5, 2019

CHIỀU QUÊ


CHIỀU QUÊ
Thơ & ảnh: Ngô Hạnh

Nắng thu lóng lánh phía ngoài hiên        
Gió biển lao xao khắp mọi miền           
Thong thả ao quê cần một chiếc         
Lượn lờ trôi chép cá vài con    
Mâm cơm thềm trước đang bày sẵn
Các món bếp trong đã nấu liền
Huynh đệ ấm tình ly quốc tửu

Bạn bè hoan hỷ phút thần tiên.

Thursday, December 27, 2018

THÂN PHẬN CÁNH BÈO










THÂN PHẬN CÁNH BÈO
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet  

Nổi nênh thân phận cánh bèo
Trong sông ngoài phá sớm chiều lênh đênh
Những khi quăng quật thác ghềnh
Nước non chìm nổi tự mình hợp tan.

Dừng đâu ở đó giang san
Trời xanh nước biếc bình an là nhà
Cả đời hứng trải can qua
Trăm năm vươn tới vẫn là tự do!

                                           2018

CHẤT LÍNH









CHẤT LÍNH  
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet

Gian khổ nào bằng vượt dãy Trường sơn 
Thiếu gạo thiếu rau sốt rét mưa nguồn 
Lính vẫn hiên ngang tiến lên phía trước
Đường ra trận đều chung một hướng.
Là con đường giải phóng Miền Nam.
Có gì quý hơn độ tuổi thanh xuân
Vì độc lập ta hiến dâng tất cả.
Những nét riêng tư cũng không còn nữa
Tất cả hòa chung nhịp bước quân hành.
Tất cả làm nên đại thắng Mùa Xuân.
                             
Hòa bình rồi về đời thường phẳng lặng
Lính vẫn sẻ chia như chiến trận thuở nào
Chút hàng căng tin có đáng là bao
Chia căn hộ cũng nhường người lấy trước.
Cái lý của anh: quý như tính mạng
Ta dám cho rồi nhường tiếp có sao!
Việc khó khăn vẫn hăng hái đi đầu
So vượt Trường Sơn - chỉ là chuyện nhỏ.
Cuộc sống đời thường biết bao cám dỗ
Chất lính giữ gìn đâu phải giản đơn.
Đời có nghèo chẳng toan tính thiệt hơn
Sống liêm khiết rồi cũng đâu vào đấy.
Không nói ra mà người đời vẫn thấy.
Người có quên nhưng trời chẳng thể quên
Mất cái này được cái khác lớn hơn.
Sướng-khổ-buồn-vui luật đời là thế
Dẫu cuộc đời có thăng trầm dâu bể
Thì vẫn tự hào chất lính mãi trong ta.

                                                   2012

XAY THÓC












XAY THÓC
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet

Một vòng quay một vòng quay
Lùi lùi tiến tiến đôi tay mỏi nhừ
Nhớ về ký ức tuổi thơ
Thơm thơm hạt gạo ngày xưa nhọc nhằn!

Tuổi thơ ai đã một lần
Có xay mới hiểu người dân quê mình
Cần cù như cối chạy quanh
Trắng trong như gạo, ngọt lành như cơm!

Nay thì gạo vẫn trắng thơm
Cối xay ngày đó chẳng còn quay quay
Chiếc nào số đỏ vận may
Thì đang đứng ở đâu đây bảo tàng!
                                                 2018

TẾT MẬU THÂN BI TRÁNG







TẾT MẬU THÂN BI TRÁNG
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet

Nhớ ba mươi Tết Mậu Thân năm ấy
Trời vẫn trong xanh không một gợn mây
Rõ cả đội hình những pháo đài bay
Bom tọa độ bổ vồng ngô trên núi
Cây chết khô lại cháy bùng dữ dội
Đồng đội tôi hướng đó vẫn chưa về.

Anh Bách kia rồi thấp thoáng phía đồi thưa
Miệng vẫn cười tươi sau đêm trinh sát
Đơn vị bình an không có gì đặc biệt
Nhiệm vụ mới đây, Hạnh, Thuật hãy sẵn sàng
Cùng quản lý Khâm nhận gạo nhận hàng,
Hẹn kho V2 trong buổi chiều có mặt. 

Nơi tiền tuyến tải hàng cũng như ra trận
Chẳng có nơi nào im ắng tiếng đạn bom
Nhiều chiến binh ngã xuỗng lúc gùi hàng
Không kịp đón một ngày mai năm mới
Quân phục chúng tôi nhuộm màu đỏ ối
Màu cờ tươi đồng đội gửi ngày mai.

Tìm đâu ánh sáng trong đêm ba mươi
Ngoài ánh chớp và ầm ầm bom tọa độ
Tiếng đất đá đổ rào rào trên nóc hầm đang trú
Đánh thức chúng tôi đúng lúc giao thừa
Vang vọng đâu đây lời chúc tết-Bác Hồ. 
Chia nhau nhân đan ngậm thay kẹo tết.

Mặc « pháo giao thừa» cứ trên không gầm rít
Lính chiến chúng tôi vẫn tiếp tục ngủ ngon
Sáng bừng tỉnh chẳng kịp nấu cơm ăn
Sang hầm bạn sẻ chia nồi cơm trắng
Nhưng chao ôi sao nồi cơm lại đắng?
Có gì lạ đâu gạo lẫn bộc phá rời.

Tất cả chúng tôi nửa khóc nửa cười
Còn đùa tếu: quân y cho ký ninh vào gạo
Có cậu đã cho thêm nước sôi thành cháo
Húp đại vài lưng đỡ đói « diệt sán giun ».
Sáng hẳn rồi vẫn không dứt tiếng bom
Ngay lúc ấy nhận được tin sấm sét:

Anh Bách đã hy sinh đúng ba mươi tết
Cùng Y tá Đo khi lấy nước nấu cơm chiều
Pháo thủ Cảnh đang cải thiện canh rau
Gần đến bữa phải ra đi tức tưởi.
Bởi pháo tọa độ phía Cồn Tiên bắn tới.
Các anh người đầu tiên đi nghĩa địa Trung đoàn.

Bom đạn vẫn gầm gào, đất cày xới ngổn ngang
Muốn vùi lấp cả những người khiêng cáng.
Đội quân vẫn hối hả trong đêm đông chạng vạng
Chẳng sợ bom rơi, chỉ sợ lạc đồn thù
Nghĩa địa ở đâu trong đêm tối mịt mù
Tất cả lặng yên bên các anh chờ trời sáng rõ.

Năm mới ngày đầu đã phải đi làm mộ
Chỉ mong sao các anh được yên hàn
Mà cũng khó trong thời buổi chiến tranh
Khi tấc đất chịu trăm nghìn vết đạn
Các anh ở đây với cây rừng bầu bạn
Chúng tôi lại đi về phía chiến trường.

Năm chục năm rồi, trải bao chặng đau thương
Các anh còn đó hay đã về Nghĩa trang Đường 9  
Nghĩa trang Trường Sơn cũng là nơi điểm hẹn
Để lính 64 mình đoàn tụ bên nhau.
Nghĩa địa ngày xưa, nay rợp bóng cao su
Nếu còn đó, ai đắp cho các anh phần mộ?

Chẳng nơi nào xa khi các anh đi mây về gió
Dù ở nơi đâu với lính cũng là nhà
Tết qua rồi lại sắp đến Tháng Ba
Tháng nhập ngũ dịp chúng mình tụ hội
Cách biệt âm dương dẫu vắng lời thăm hỏi
Tất cả chúng tôi luôn nhớ tới các anh!

                            Ký ức Tết Mậu Thân 1968

THU SANG











THU SANG
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet

Trời đã se se lạnh
Nghe tí tách mưa rơi
Thơm thơm mùi ổi chín
Hình như thu đến rồi!
Chợ đã xanh màu cốm
Lá sen cũng ngả màu
Ra đường thêm áo khoác
Chim đang bay về đâu?
Lá vàng chưa muốn rụng
Còn đợi gió heo may
Ghế bên hồ trống vắng
Như đang chờ ai đây?

                                9/2018

HƯƠNG CỐM










HƯƠNG CỐM
Thơ: Ngô Văn Hạnh
Ảnh: Internet

Hoa vàng nếp cái nhà ai
Thơm thơm hương cốm để tôi ngỡ ngàng
Nhịp chày rơi giữa mùa trăng
Cốm còn, người có còn chăng hỡi người?

Hạt cốm non lá sen tươi
Vàng rơm thắt chặt những lời yêu thương 
Bước chân qua mấy nẻo đường
Vẫn còn ngây ngất cốm hương quên về ?

                                                                            9/2018