Showing posts with label Lan Tran. Show all posts
Showing posts with label Lan Tran. Show all posts

Thursday, January 3, 2019

LẮNG NGHE MÙA XUÂN VỀ!
















LẮNG NGHE MÙA XUÂN VỀ!
Thơ: Lan Tran
Ảnh: Tác giả

Xuân đã về tươi thắm những màu hoa
Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ 
Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá 
Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa 

Én nhạn về trời đất lại giao thoa 
Mùa xuân đến ấp e hồng đôi má 
Chút yêu thương tâm hồn như trẻ hóa 
Thoáng mơ màng ai gởi gắm thiết tha 

Thật nhẹ nhàng mà sâu lắng trong Ta 
Gieo hy vọng cho đời xanh sắc lá 
Tiếng chim hót dường như thêm rộn rã 
Cánh mai vàng đưa tiễn cả mùa đông 

Xuân đã về khỏa lấp nỗi chờ mong 
Dệt ước mơ se duyên hồng tươi thắm 
Nắng mỏng manh cho trời cao xanh thẳm 
Lắng Nghe Mùa Xuân Về...
                                     Say đắm...

                                        Một vần thơ...!

Thursday, December 27, 2018

Song tấu: HUẾ (Hoàng Minh Tuấn & Lan Tran)














XAO XUYẾN LÒNG TA!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

Bài thơ em viết về xứ Huế
Anh đọc xong thương nhớ tin yêu
Huế trong thơ đẹp bao nhiêu
Thương thương nhớ nhớ sao nhiều thế em...

Tà áo tím dịu hiền thiếu nữ
Bím tóc dài anh nhớ anh thương
Nói chi má thắm môi hường
In trong vành nón ... vấn vương bao chàng

Anh cũng muốn ghé thăm Đại Nội
Ngắm sông Hương ... say mãi ... màu xanh
Ngồi trên Vọng Cảnh đẹp xinh
Tràng Tiền kết nối đượm tình dòng Hương

Tà áo trắng dễ thương đến thế
Em đi mô ... anh nhớ ... bâng khuâng
Nhìn em anh tự hỏi lòng
Nữ sinh Đồng Khánh chắc không phải bàn

Bãng Lãng kia một làng yên ả
Đồi Hà Khê còn đó linh thiêng
Thơ em kéo cả chiều nghiêng
Vĩ Dạ - Cồn Hến gắn liền Huế thương

Khúc Nam Ai say lòng lữ khách
Điệu Nam Bình nhẹ trách như mơ...
Huế ơi! XAO XUYẾN LÒNG TA!
Bên Ni bên Nớ tưởng xa mà gần...

Hoàng Minh Tuấn,
Sài Gòn, 26/12/2018
————
Song Thất Lục Bát : NHỚ HUẾ! 
Thơ: Lan Tran

Ta phiêu bạt nên rời xa Huế 
Chốn kinh thành diễm lệ hồn xưa 
Thời gian như bóng thoi đưa 
Bao năm lỗi hẹn nên chưa lần về 

Ta nhớ Tím hẹn thề chung thủy 
Tóc buông dài để lụy hồn ai 
Tinh khôi gót ngọc trang đài 
Nghiêng vành nón lá, dáng ai mỹ miều 

Nhớ Đại Nội một chiều nhạt nắng 
Vọng Cảnh đồi sầu lắng hàng thông 
Tràng Tiền mấy nhịp cầu cong
Sông Hương xanh thẳm cho lòng ngẩn ngơ 

Đồng Khánh đó còn mơ áo trắng 
Tan trường về vương vấn hương say 
Ước gì được nắm bàn tay 
Răng chi nhớ rứa, hồn đây thẫn thờ 

Nhớ Bãng Lãng đợi chờ năm ấy 
Hà Khê về biết mấy tin yêu 
Ôi răng nhớ thật là nhiều 
Nhớ thôn Vỹ Dạ sớm chiều ai mơ 

Ta nhớ đến ngẩn ngơ xao xuyến 
Nam Ai buồn lưu luyến tình chung 
Hẹn ngày mộng ước tương phùng 
Cho Ni với Nớ thỏa cùng giấc mơ...! 


Lan Tran

NHỚ HUẾ!



NHỚ HUẾ!
(Song Thất Lục Bát)

Ta phiêu bạt nên rời xa Huế
Chốn kinh thành diễm lệ hồn xưa
Thời gian như bóng thoi đưa
Bao năm lỗi hẹn nên chưa lần về
Ta nhớ Tím hẹn thề chung thủy
Tóc buông dài để lụy hồn ai
Tinh khôi gót ngọc trang đài
Nghiêng vành nón lá, dáng ai mỹ miều
Nhớ Đại Nội một chiều nhạt nắng
Vọng Cảnh đồi sầu lắng hàng thông
Tràng Tiền mấy nhịp cầu cong
Sông Hương xanh thẳm cho lòng ngẩn ngơ
Đồng Khánh đó còn mơ áo trắng
Tan trường về vương vấn hương say
Ước gì được nắm bàn tay
Răng chi nhớ rứa, hồn đây thẫn thờ
Nhớ Bãng Lãng đợi chờ năm ấy
Hà Khê về biết mấy tin yêu
Ôi răng nhớ thật là nhiều
Nhớ thôn Vỹ Dạ sớm chiều ai mơ
Ta nhớ đến ngẩn ngơ xao xuyến
Nam Ai buồn lưu luyến tình chung
Hẹn ngày mộng ước tương phùng
Cho Ni với Nớ thỏa cùng giấc mơ...!

Sáng nay trời không sương sao con đường lại trở nên mù mờ ấy nhỉ? Có lẽ tại ta bồi hồi nhớ lại con đường của tuổi thơ ấp ủ đầy những giấc mơ thẳng tắp? Năm tháng qua rồi có còn nguyên vẹn nữa không? Hay đã nhăn nhàu bởi vết gấp thời gian? Một màu áo tím ai vừa mới lướt ngang gợi Ta nhớ đến một trời thương Huế! Huế mùa này nhớ thương hay mộng mị? Cố đô sầu hay lòng ta mãi ai bi! Tự dối lòng mình hay đã quên đi màu áo tím một thời thương nhớ, để rồi lớ ngớ! Cứ hoài niệm làm gì cho ký ức ngổn ngang, để nỗi nhớ lang thang và hồn bỏ đi hoang như một kẻ dại khờ vậy nhỉ? Ừ ! Mà cũng có thể là mình khờ thật, bởi trái tim đã quá là chật vật, bởi hồn này mãi còn lây lất.Thôi kệ! Gói cất hết vào thơ, gửi đến Huế mộng mơ, gửi đến một bến bờ xa vắng!
Lan Tran