Showing posts with label Hoàng Minh Tuấn. Show all posts
Showing posts with label Hoàng Minh Tuấn. Show all posts

Saturday, January 19, 2019

Chúc mừng đội tuyển Việt Nam (Nguyễn Ruyến - Hoàng Phan - Hoàng Minh Tuấn

MỪNG CHIẾN THẮNG
Thơ Nguyễn Ruyến



Tuyển Việt hôm nay rất tuyệt vời
Hết mình xông xáo khắp sân chơi
Tấn công vững chí không giây nghỉ
Phòng thủ bền gan chẳng phút rời
Chung sức kề vai vui vẻ dệt
Đồng lòng sát cánh ngọt ngào khơi
2-0 kiến tạo đường đi tiếp
Chiến thắng bừng say tới mọi người!
Tp Ninh Bình, 0 h 55' ngày 17 01 19
Nguyễn Ruyến.

CHÚC MỪNG ĐỘI TUYỂN VIỆT NAM
Thơ Hoàng Phan


Thế là Đội vượt qua vòng đấu bảng
Thỏa lòng người hâm mộ đã chờ trông
Suốt đêm qua theo dõi từng trận đấu
Bao phút giây hồi hộp phập phồng!
Ta với bạn đã hòa đồng chỉ số
Hơn được người ở điểm Fair Play*
Ta yêu mến những chàng trai Phù Đổng
Dũng cảm và chơi đẹp, đáng khen thay!
Vòng “nốc- ao” sẽ còn nhiều thử thách
Vẫn tin rằng Thầy Park giỏi cầm quân
Chúc Đội nhà sẽ mang về chiến thắng
Thêm món quà Vui Tết Mừng Xuân!
18.1.2018




LÊN NGÔI LẦN NÀY!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn

A SE AN tranh tài bóng đá,
Đã đi qua cuối nửa chặng đường,
Vòng bảng chiến thắng huy hoàng,
Không để lọt lưới, tám bàn ta ghi!

Đứng nhất bảng đội Phi* ta tiếp,
Đá lượt đi bán kết xứ người,
Thầy So* chiến thuật tuyệt vời,
Lượt đi chiến thắng để rồi đắm say!

Thế nhưng cũng giải này ngày trước,
Họ đã từng cản bước chúng ta,
Thua 2 - 0 thật xót xa,
Họ thắng ngày đó - tới giờ vẫn đau!

Mỹ Đình tám năm sau ngày ấy,
Họ lại mong lặp lại chuyện xưa,
Nhưng họ đâu biết đâu ngờ,
Mưu cao thầy Pắc Han So đợi rồi!

Tranh chấp ngay tại nơi trung tuyến,
Bật, đan, chuyền, lùi, tiến tuỳ cơ,
Ủ mưu, tính kế đón, chờ,
Bóng bổng hoá giải đợi giờ phản công!

Sốt ruột vì vẫn không bàn thắng,
Erikson tính chuyện ngược dòng,
Ngờ đâu lưới đã bủa giăng,
Văn Đức vòng cấm băng băng tiến vào!

Quang Hải vội chạy nhào tiếp sức,
Cú đệm lòng ... ký ức khắc ghi...
Cả sân đứng dậy tức thì,
Reo hò dậy sóng đội Phi ... dính đòn!

Chưa kịp ngấm nỗi buồn thủng lưới,
Bốn phút sau người mới vào thay,
Công Phượng đột phá bậc thầy,
Sút căng chân trái lần này ... thôi xong!

Người Phi dẫu đắng lòng ... vẫn cố,
Quyết đứng lên tìm gỡ thanh danh...
Một bàn an ủi ... và đành,
Tâm phục ... khẩu phục ... lòng thành ... xin thua!

Vòng bán kết vỡ oà cảm xúc,
Hai trận đều kết thúc giống nhau,
Mỹ Đình xoá dớp thương đau,
4 - 2 chung cuộc công đầu thầy So!

Vào chung kết đợi ta người Mã*,
Vòng bảng ta nã họ 2 - 0,
Thế nhưng đừng có vội mừng,
Quá khứ họ đã ngược dòng thắng ta!

Nay chung kết lượt đi sân khách,
Chỉ cần theo phong cách thầy So,
Phòng thủ chặt để đợi chờ,
Cứ chơi rình rập ắt là thắng thôi!

Hẹn Mỹ Đình ta đòi vương miện,
10 năm qua nay đến lúc rồi,
Cố lên, đội tuyển ta ơi,

Thời cơ đã đến LÊN NGÔI LẦN NÀY!

Tuesday, January 1, 2019

SONG TẤU : GIẤC MƠ (Hoàng Minh Tuấn, Đan Thanh)

















GIẤC MƠ Ở LẠI!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

Em có mơ ... một ngày kia êm ái,
Hai đứa mình thắp lại mối lương duyên,
Tình yêu xưa nào đâu dễ để quên,
Thời gian trôi mà men say còn mãi!

Em có mơ ... một ngày anh đứng đợi,
Đón em về trên lối cũ nẻo xưa,
Nắng chiều nhạt trong khói thuốc phủ mờ,
Dòng sông quê đưa ta về bến vắng!

Em có mơ ... có hoài mong ... hy vọng,
Tình yêu xưa ... nồng thắm lại quay về,
Nắng chiều đông rạng rỡ cúc hoạ mi,
Màu trắng trong anh cuồng si mê dại!

Em có mơ ... hai ta quay trở lại,
Để cùng nhau trao gửi những say nồng,
Để hai ta xa là nhớ là mong,
Để con tim say men say tình ái!

Em có mơ ... giấc mơ kia ở lại,
Để tình mình mãi mãi cứ thiết tha,
Để rồi đây hai đứa chung một nhà,
Trọn kiếp này chẳng rời xa nhau nữa!

Hà nội, 1/1/2019
———————
GIẤC MƠ HOANG
Thơ Đan Thanh

Ước một ngày em gặp lại anh
Năm tháng thời gian tưởng xóa nhòa tất cả
Mình lướt qua nhau bàn chân vội vã
Ngoái lại nhìn bóng áo trắng mờ xa 

Ước một ngày em chợt nhận ra
Anh lạc bước trên lối xưa quen thuộc
Màu nắng chiều quện vào khói thuốc
Đôi mắt hững hờ buông thả cuối dòng sông

Ước một ngày gọi lại những hoài mong
Để yêu thương xưa chưa bao giờ là cũ
Anh tìm lại em khi cúc họa mi bung nụ
Chờ cánh mỏng tinh khôi bừng nở đông về

Ước một ngày mình viết tiếp đam mê
Nơi tình yêu bắt nguồn bỏng cháy
Nơi bền bỉ ngọn lửa nồng đượm ấy
Sẽ mãi rực hồng cho đôi lứa kết đôi!

Ước một ngày, chỉ ước một ngày thôi
Gặp lại nhau mắt môi mềm ấm lại
Để anh biết rằng trong em mãi mãi
Chỉ có anh thôi thương yêu trọn kiếp người!

26/11/2018


Friday, December 28, 2018

LÊN NGÔI LẦN NÀY!














LÊN NGÔI LẦN NÀY!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

A SE AN tranh tài bóng đá,
Đã đi qua cuối nửa chặng đường,
Vòng bảng chiến thắng huy hoàng,
Không để lọt lưới, tám bàn ta ghi!

Đứng nhất bảng đội Phi* ta tiếp,
Đá lượt đi bán kết xứ người,
Thầy So* chiến thuật tuyệt vời,
Lượt đi chiến thắng để rồi đắm say!

Thế nhưng cũng giải này ngày trước,
Họ đã từng cản bước chúng ta,
Thua 2 - 0 thật xót xa,
Họ thắng ngày đó - tới giờ vẫn đau!

Mỹ Đình tám năm sau ngày ấy,
Họ lại mong lặp lại chuyện xưa,
Nhưng họ đâu biết đâu ngờ,
Mưu cao thầy Pắc Han So đợi rồi!

Tranh chấp ngay tại nơi trung tuyến,
Bật, đan, chuyền, lùi, tiến tuỳ cơ,
Ủ mưu, tính kế đón, chờ,
Bóng bổng hoá giải đợi giờ phản công!

Sốt ruột vì vẫn không bàn thắng,
Erikson tính chuyện ngược dòng,
Ngờ đâu lưới đã bủa giăng,
Văn Đức vòng cấm băng băng tiến vào!

Quang Hải vội chạy nhào tiếp sức,
Cú đệm lòng ... ký ức khắc ghi...
Cả sân đứng dậy tức thì,
Reo hò dậy sóng đội Phi ... dính đòn!

Chưa kịp ngấm nỗi buồn thủng lưới,
Bốn phút sau người mới vào thay,
Công Phượng đột phá bậc thầy,
Sút căng chân trái lần này ... thôi xong!

Người Phi dẫu đắng lòng ... vẫn cố,
Quyết đứng lên tìm gỡ thanh danh...
Một bàn an ủi ... và đành,
Tâm phục ... khẩu phục ... lòng thành ... xin thua!

Vòng bán kết vỡ oà cảm xúc,
Hai trận đều kết thúc giống nhau,
Mỹ Đình xoá dớp thương đau,
4 - 2 chung cuộc công đầu thầy So!

Vào chung kết đợi ta người Mã*,
Vòng bảng ta nã họ 2 - 0,
Thế nhưng đừng có vội mừng,
Quá khứ họ đã ngược dòng thắng ta!

Nay chung kết lượt đi sân khách,
Chỉ cần theo phong cách thầy So,
Phòng thủ chặt để đợi chờ,
Cứ chơi rình rập ắt là thắng thôi!

Hẹn Mỹ Đình ta đòi vương miện,
10 năm qua nay đến lúc rồi,
Cố lên, đội tuyển ta ơi,
Thời cơ đã đến LÊN NGÔI LẦN NÀY!


Hà nội, 8/12/2018

Thursday, December 27, 2018

HÃY ĐỂ TỰ ANH!



















HÃY ĐỂ TỰ ANH!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

ĐỪNG em ạ, hãy cứ để mặc anh,
BAO khó khăn, bao nhọc nhằn gian khổ,
GIỜ chính là lúc anh cần đứng đó,
ĐỂ tự mình chèo lái phải vượt qua!

BUỒN đau ư, liệu có giúp được ta,
CHO nên để anh lo thì mới được,
NHAU thai xưa mẹ nào đâu biết trước,
NHÉ, hình hài mơ ước đó là anh!

MỘT dáng hình luôn luôn biết tự mình,
ĐỜI vất vả vẫn tự anh chèo lái,
NGƯỜI ta sợ còn anh, anh đâu ngại,
CHẲNG khi nào tự tụt lại phía sau!

MẤY năm qua hai ta thấu hiểu nhau,
THÁNG ngày trôi tình thắm màu thương nhớ,
NĂM sắp hết vấn vương xin buông bỏ
ĐÂU ... việc đâu - cứ kệ đó ... làm sau...!

ĐỪNG BAO GIỜ ĐỂ BUỒN CHO NHAU NHÉ,
MỘT ĐỜI NGƯỜI CHẲNG MẤY THÁNG NĂM ĐÂU!


Sài Gòn, 27/12/2018

Song Tấu : CHÚA (Hoàng Minh Tuấn, Giang Hồ Khách)


















CHÚA KHUYÊN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Sưu tầm

Tình yêu vốn không có tội,
Chỉ là con vội nói yêu,
Chỉ là con tưởng hiểu nhiều,
Nay xa ... cô liêu ... buồn tẻ!

Tình yêu vốn là như thế,
Hẹn thể chẳng thể rời xa,
Những gì say đắm thiết tha,
Trao nhau không hề lưỡng lự!

Tình yêu vốn là đẹp đẽ,
Người người nghĩ thế con ơi,
Chỉ khi xa cách mãi rồi,
Mới thấy bồi hồi tiếc nuối!

Chúa khuyên các con đừng hỏi,
Tại sao cứ mãi khổ đau,
Nếu các con thấu hiểu nhau,
Noel ... con đâu ... lẻ bóng!

Sài Gòn, 24/12/2018
—————————

XƯNG TỘI
Thơ: Giang Hồ Khách

Giáng Sinh ngày này năm ấy
Hai đứa bên nhau dạo chơi
Tay trong tay,  em nguyện ước :
mình sẽ bên nhau trọn đời

Giáng Sinh mùa này ...lạnh lẽo
Chúa xuống dương gian nhìn tôi
Ánh mắt ngạc nhiên,  và hỏi : 
con ơi !  Cô ấy đâu rồi ?! 

Ngập ngừng hồi lâu,  tôi nói:
thế gian, gian thế Chúa ơi! 
Con nào làm chi nên tội
Bỏ con,  vỗ cánh chim trời ...  

Chúa cười : con không có lỗi
Tình yêu vốn giống trò chơi
Man trá,  ngọt ngào giăng lối
Rưng rưng,  tôi bỗng...nghẹn lời !  

                  😀😀😀 23/12/08

Song tấu : HÀ NỘI ĐỢI & NHỚ (Hoàng Minh Tuấn & Giọt Mưa Thu)











HÀ NỘI ƠI NHỚ MÃI ...
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

Hà Nội nhớ anh nhiều đến thế sao,
Để gió bấc lao xao tràn qua phố,
Lối về xưa em có còn ở đó,
Vạt nắng chiều có đủ ấm không em!

Ngày xa em tình ta thắm dịu êm,
Em cố giấu những ưu phiền - không nói,
Bờ mi hoen khiến lòng anh bối rối,
Để bây giờ thương nhớ mãi em ơi!

Hà Nội đông này anh thấy chơi vơi,
Nhớ về em lòng bồi hồi xao xuyến,
Men tình yêu cứ đong đầy lưu luyến,
Em ở đâu, anh hẹn để tìm về!

Mặc đông sang, mặc cái lạnh tái tê,
Con tim anh cứ cuồng si mong mỏi,
Tìm về em cho thoả lòng mong đợi,
HÀ NỘI ƠI NHỚ MÃI ... đến vô cùng!

Sài Gòn, 27/12/2018
—————————
HÀ NỘI ĐỢI ANH VỀ.
Thơ: Giọt Mưa Thu

Hà Nội đợi anh về thẳm sâu ftrong mắt nhớ.
Giữa khuông chiều tìm ngọn gió lang thang
Góc phố thân thương ai nhặt hết lá vàng.
Xuyên vạt nắng loang thềm nghiêng lối hẹn.

Nếu một ngày mà anh chưa kịp đến.
Chút hương nồng vẫn thấm vị men say.
Kỷ niệm xưa bao phủ con phố gầy.
Cứ ngự trị in đầy từng phiến nhớ.

Hà Nội đợi anh mây tím chiều loang lổ.
Gió trở mùa trăn trở khúc tình đông.
Níu men yêu vừa chạm ngõ ân nồng.
Phố co mình trong khoảng không lạnh giá.

Mùa đông nhớ như đang vừa trở lại.
Góc yêu thương bên ngực trái đong đầy.
Phiến môi mềm dịu ngọt mãi ngất ngây.
Hà Nội ngả nghiêng...
         Từng phút giây chờ đợi...!!!

Giọt Mưa Thu

Hà Nội 27/12/2018

Song tấu: HUẾ (Hoàng Minh Tuấn & Lan Tran)














XAO XUYẾN LÒNG TA!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

Bài thơ em viết về xứ Huế
Anh đọc xong thương nhớ tin yêu
Huế trong thơ đẹp bao nhiêu
Thương thương nhớ nhớ sao nhiều thế em...

Tà áo tím dịu hiền thiếu nữ
Bím tóc dài anh nhớ anh thương
Nói chi má thắm môi hường
In trong vành nón ... vấn vương bao chàng

Anh cũng muốn ghé thăm Đại Nội
Ngắm sông Hương ... say mãi ... màu xanh
Ngồi trên Vọng Cảnh đẹp xinh
Tràng Tiền kết nối đượm tình dòng Hương

Tà áo trắng dễ thương đến thế
Em đi mô ... anh nhớ ... bâng khuâng
Nhìn em anh tự hỏi lòng
Nữ sinh Đồng Khánh chắc không phải bàn

Bãng Lãng kia một làng yên ả
Đồi Hà Khê còn đó linh thiêng
Thơ em kéo cả chiều nghiêng
Vĩ Dạ - Cồn Hến gắn liền Huế thương

Khúc Nam Ai say lòng lữ khách
Điệu Nam Bình nhẹ trách như mơ...
Huế ơi! XAO XUYẾN LÒNG TA!
Bên Ni bên Nớ tưởng xa mà gần...

Hoàng Minh Tuấn,
Sài Gòn, 26/12/2018
————
Song Thất Lục Bát : NHỚ HUẾ! 
Thơ: Lan Tran

Ta phiêu bạt nên rời xa Huế 
Chốn kinh thành diễm lệ hồn xưa 
Thời gian như bóng thoi đưa 
Bao năm lỗi hẹn nên chưa lần về 

Ta nhớ Tím hẹn thề chung thủy 
Tóc buông dài để lụy hồn ai 
Tinh khôi gót ngọc trang đài 
Nghiêng vành nón lá, dáng ai mỹ miều 

Nhớ Đại Nội một chiều nhạt nắng 
Vọng Cảnh đồi sầu lắng hàng thông 
Tràng Tiền mấy nhịp cầu cong
Sông Hương xanh thẳm cho lòng ngẩn ngơ 

Đồng Khánh đó còn mơ áo trắng 
Tan trường về vương vấn hương say 
Ước gì được nắm bàn tay 
Răng chi nhớ rứa, hồn đây thẫn thờ 

Nhớ Bãng Lãng đợi chờ năm ấy 
Hà Khê về biết mấy tin yêu 
Ôi răng nhớ thật là nhiều 
Nhớ thôn Vỹ Dạ sớm chiều ai mơ 

Ta nhớ đến ngẩn ngơ xao xuyến 
Nam Ai buồn lưu luyến tình chung 
Hẹn ngày mộng ước tương phùng 
Cho Ni với Nớ thỏa cùng giấc mơ...! 


Lan Tran