Thơ Đan Thanh
Đêm, thoáng thấy màu phai
Trên đóa dã quỳ bên vách tường loang lổ
Tiếng còi tàu vào ga phía sau con phố
Kết thúc cuộc hành trình cho bao nỗi nhớ chạm nhau
Đêm, những giấc mơ nhiệm màu
Của em bé lạc trong vườn cổ tích
Của đôi uyên ương hẹn hò nhau trong bóng đêm tĩnh mịch
Ước hạnh phúc chung đôi
Đêm, kéo dài nỗi đơn côi
Của những mảnh đời bất hạnh
Của những người giường đơn chiếu lạnh
Thèm một mái nhà, vòng tay ấm yêu thương
Đêm, giấu một nỗi niềm
Cất sâu vào trong lồng ngực
Những gì đã qua trong kí ức
Chỉ còn lại âm thầm tiếng nấc khẽ trong đêm
Đêm, thèm một phút giây dịu êm
Trong giá lạnh của ngày đông gió bấc
Con tàu vào ga chuyến này liệu có người về trong giấc mơ đêm rất thực
Để người khát chờ một hạnh phúc mong manh
Đêm, hãy lăn nhanh lăn nhanh…
16/12/2018
Tuyệt phẩm. Đêm đồng hành cùng tình yêu!
ReplyDelete