Monday, December 17, 2018

EM!

EM!
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà

Em như
là mảnh trăng mềm
Tôi ôm
tất cả êm đềm đời tôi

Bồng bềnh mây nước chơi vơi
Sóng lòng
tôi với sóng đời chẳng êm

Thời gian
đã qua bao đêm
Mênh mang
tôi lại nhớ em một đời
Vẳng nghe
đâu vọng từng lời
Biển trăng
còn đó ru hời lời ru
Đời tôi
vẫn cuộc viễn du
Một đời mơ...
vẫn một...
kiếp tu...
một mình...
17/12/2018. MaiLan.

No comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã nhận xét