Thursday, December 27, 2018

HÃY ĐỂ TỰ ANH!



















HÃY ĐỂ TỰ ANH!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet

ĐỪNG em ạ, hãy cứ để mặc anh,
BAO khó khăn, bao nhọc nhằn gian khổ,
GIỜ chính là lúc anh cần đứng đó,
ĐỂ tự mình chèo lái phải vượt qua!

BUỒN đau ư, liệu có giúp được ta,
CHO nên để anh lo thì mới được,
NHAU thai xưa mẹ nào đâu biết trước,
NHÉ, hình hài mơ ước đó là anh!

MỘT dáng hình luôn luôn biết tự mình,
ĐỜI vất vả vẫn tự anh chèo lái,
NGƯỜI ta sợ còn anh, anh đâu ngại,
CHẲNG khi nào tự tụt lại phía sau!

MẤY năm qua hai ta thấu hiểu nhau,
THÁNG ngày trôi tình thắm màu thương nhớ,
NĂM sắp hết vấn vương xin buông bỏ
ĐÂU ... việc đâu - cứ kệ đó ... làm sau...!

ĐỪNG BAO GIỜ ĐỂ BUỒN CHO NHAU NHÉ,
MỘT ĐỜI NGƯỜI CHẲNG MẤY THÁNG NĂM ĐÂU!


Sài Gòn, 27/12/2018

No comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã nhận xét