Thursday, December 27, 2018

NHỚ HUẾ!



NHỚ HUẾ!
(Song Thất Lục Bát)

Ta phiêu bạt nên rời xa Huế
Chốn kinh thành diễm lệ hồn xưa
Thời gian như bóng thoi đưa
Bao năm lỗi hẹn nên chưa lần về
Ta nhớ Tím hẹn thề chung thủy
Tóc buông dài để lụy hồn ai
Tinh khôi gót ngọc trang đài
Nghiêng vành nón lá, dáng ai mỹ miều
Nhớ Đại Nội một chiều nhạt nắng
Vọng Cảnh đồi sầu lắng hàng thông
Tràng Tiền mấy nhịp cầu cong
Sông Hương xanh thẳm cho lòng ngẩn ngơ
Đồng Khánh đó còn mơ áo trắng
Tan trường về vương vấn hương say
Ước gì được nắm bàn tay
Răng chi nhớ rứa, hồn đây thẫn thờ
Nhớ Bãng Lãng đợi chờ năm ấy
Hà Khê về biết mấy tin yêu
Ôi răng nhớ thật là nhiều
Nhớ thôn Vỹ Dạ sớm chiều ai mơ
Ta nhớ đến ngẩn ngơ xao xuyến
Nam Ai buồn lưu luyến tình chung
Hẹn ngày mộng ước tương phùng
Cho Ni với Nớ thỏa cùng giấc mơ...!

Sáng nay trời không sương sao con đường lại trở nên mù mờ ấy nhỉ? Có lẽ tại ta bồi hồi nhớ lại con đường của tuổi thơ ấp ủ đầy những giấc mơ thẳng tắp? Năm tháng qua rồi có còn nguyên vẹn nữa không? Hay đã nhăn nhàu bởi vết gấp thời gian? Một màu áo tím ai vừa mới lướt ngang gợi Ta nhớ đến một trời thương Huế! Huế mùa này nhớ thương hay mộng mị? Cố đô sầu hay lòng ta mãi ai bi! Tự dối lòng mình hay đã quên đi màu áo tím một thời thương nhớ, để rồi lớ ngớ! Cứ hoài niệm làm gì cho ký ức ngổn ngang, để nỗi nhớ lang thang và hồn bỏ đi hoang như một kẻ dại khờ vậy nhỉ? Ừ ! Mà cũng có thể là mình khờ thật, bởi trái tim đã quá là chật vật, bởi hồn này mãi còn lây lất.Thôi kệ! Gói cất hết vào thơ, gửi đến Huế mộng mơ, gửi đến một bến bờ xa vắng!
Lan Tran

No comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã nhận xét