Saturday, December 22, 2018

VIẾT CHO THÁNG 12 ...

VIẾT CHO THÁNG 12 ...       TÔI RUNG ĐỘNG TRƯỚC EM
Tác giả: Thanh Trang
         Chào em, chào tháng 12 của tôi. Tôi chỉ biết nói như vậy khi nhận  ra tháng 12 trong tôi thật đẹp.         Đầu Đông với cái lạnh nhè nhẹ hòa vào những tia nắng hanh hao mới  bắt đầu nở rộ thì tôi gặp em, gặp nụ cười của cô nàng Cúc Họa Mi duyên dáng  và tinh tế.           Em đẹp thực sự em rất đẹp, tôi thấy vậy. Và khi tôi chợt nhận ra  vẻ đẹp dịu dàng ẩn sâu trong tâm hồn em thì bản thân tôi không biết đã yêu  em tự bao giờ. Phải rồi. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên.            Tháng 12 đến bên tôi như vậy. Như vẻ đẹp của em đã làm tôi say,  say đến mất cả lý trí. Bước chân tôi đi theo em, đi theo trái tim tôi vì  tôi yêu em. Tôi không thể phủ nhận điều đó khi ngày nào cũng được nhìn thấy  em vui cười bên tôi. Cảm giác ấy thật hạnh phúc.           Tháng 12, tháng của "tôi yêu em". Tôi tự mặc định là như vậy, vì  không biết em có yêu tôi không? Cảm giác yêu và muốn được yêu trong tôi cứ  trào ra như thế và tôi muốn nó tràn sang em để em yêu tôi. Tôi biết nó mơ  hồ lắm, tôi biết chỉ mình tôi đơn phương, tôi biết mình thực sự không hoàn  hảo nhưng tôi muốn ôm em, che chở cho em đi đến tận cuối con đường phía  trước. Có phải tôi đã quá tự tin, hay tôi đã "điên" vì yêu em?            Phải. Thực sự tôi rất muốn yêu như một kẻ "điên" để rồi cứ cuồng  si một mối tình trong hoang dại. Nhưng tôi không làm được, không làm được  vì tương lai của em. Tôi nhận ra nếu em yêu tôi thì con đường em đi sẽ khó  khăn hơn rất nhiều. Rồi em yếu đuối liệu có nắm tay tôi để cùng vượt qua  hay không? ... Hàng vạn câu hỏi cứ mơ hồ ẩn hiện trong đầu tôi, và lần đầu  tiên nước mắt tôi rơi vì yêu em.        Tim tôi đau, và hình như nó không còn đập nữa. Tôi như chết đi khi  lời tỏ tình bị đóng băng trước cửa miệng rồi nỗi nhớ em cứ ngày một tăng  lên. Phải làm gì đây? Tôi thực sự bế tắc. Muốn, muốn lắm. Muốn đứng cạnh em  để nói câu "anh yêu em" nhưng không đủ can đảm. Tôi không đủ can đảm không  phải là vì không đủ yêu em để nói ra câu nói ấy mà là vì tôi rất yêu em.             Đau, đau quá, tôi đau vì yêu. Rồi tôi lại tự hỏi cái câu mà  hàng trăm, hàng vạn người yêu đơn phương thường hỏi: "Tình yêu là gì?"  Dường như tôi đã có câu trả lời cho riêng tôi, cho riêng trái tim yêu em  duy nhất. Đối với tôi chỉ cần em vui, em hạnh phúc là đủ. Chẳng phải bất cứ  ai khi yêu cũng muốn người mình yêu được như thế sao. Không phải ai khi yêu  cũng biết "tình yêu là gì?" bởi "mấy ai định nghĩa được tình yêu" nhưng tôi  thì ngoại lệ. Với tôi tình yêu chính là em, là người đã đánh thức trái tim  tôi. Đúng rồi, không ai khác ngoài em.          Tháng 12 thật đẹp, Cúc Họa Mi thật rạng ngời và em chính là bông  Cúc Họa Mi của mùa Đông lạnh giá. Cảm ơn em cảm ơn hương sắc mà cuộc đời đã  đem lại cho tôi, cảm ơn em đã làm tôi rung động. Tôi yêu em, và gọi em là  Cúc Họa Mi của tôi - trái tim mùa Đông.

02/12/2018. Thanh Trang

1 comment:

  1. Cảm ơn tác giả, bài viết thật cảm động với tình yêu tuyệt vời! Nhưng tình yêu là cùng nắm tay nhau trên hành trình đi đến hạnh phúc, nên đã yêu là cần dũng cảm thổ lộ tình yêu của mình, đừng để tình đơn phương trong im lặng, biết đâu đối phương hiểu lầm nhỡ chia xa rồi sau cả hai đều ân hận nuối tiếc. Chúc tác giả sẽ luôn hạnh phúc với tình yêu em Cúc hoạ mi - trái tim mùa đông, tình yêu tháng 12 của riêng mình!

    ReplyDelete

Cảm ơn bạn đã nhận xét